Bài
làm:
Bài thơ được mở đầu bởi hương thơm mà
người dân Việt nào cũng từng ngửi: “Quê hương ta lúa nếp thơm nồng”. Như
vậy có thể nhận xét ngay Hoàng Cầm rất có tâm hồn ăn uống. Chắc khi
viết bài thơ này khi ông đang đói. Mà nếp ở quê Hoàng Cầm chắc chắn là
nếp xịn, nên mới thơm nồng như thế. Mới có hai câu thơ đầu Hoàng Cầm đã
bộc lộ rõ niềm tự hào thị trường lúa gạo quê nhà. Đồng thời ông cũng
khéo quảng cáo cho sản phẩm lúa gạo quê hương: lúa sông Đuống. Tự hào
bao nhiêu thì đau xót bấy nhiêu:
“Quê hương ta từ ngày khủng khiếp
Giặc kéo lên ngùn ngụt lửa hung tàn
Ruộng ta khô
Nhà ta cháy
…
Mẹ con đàn lợn âm dương
Chia lìa đôi ngả
Đám cưới chuột đang tưng bừng rộn rã
Bây giờ tan tác về đâu”.
Biết quê tác giả xuất khẩu lúa rất kinh,
bọn giặc quyết tâm phá bằng được. Chúng kéo đến cướp ruộng đất, đốt
ruộng làm cháy cả căn nhà của ông. Kết quả ruộng khô, nhà cháy. Hoàng
Cầm trắng tay bèn đi làm thơ kiếm sống… Nhưng bọn giặc vẫn chưa thỏa
mãn, Chúng xông tận vào nhà, xộc vào chuồng lợn giết lợn mẹ để đàn con
nheo nhóc bơ vơ. Tâm trạng quá!
Khi gần về bọn giặc còn đưa mắt xem trong
nhà còn có cái gì để phá, liền bắt gặp bức tranh đám cưới chuột tác giả
treo đầu giường… thế là thôi rồi Lượm ơi…Có một bức tranh mà thằng nào
cũng tranh nhau xâu xé như kiểu thằng Thanh “xồm” lớp em xé bài kiểm
tra!
Như vậy bọn giặc đã phá hoại cả vật chất
lẫn tinh thần. Tội này là lớn lắm. Bởi vậy tác giả vô cùng căm thù
chúng…
24H.COM.VN (theo TTC)